Video bài
giảng : https://youtu.be/pFfcOTjl0D4
Nguyên
nhân : Tập thể dục thể thao nhiều mà không uống đường.
Tôi được
mời tới bệnh viện cứu một người đang bị hôn mê mà đội bác sĩ đã
bó tay với kết luận ghi trong hồ sơ: não đã chết.
Tôi hỏi
nguyên nhân và được biết bệnh nhân là một giáo sư đại học vừa nghỉ
hưu, có tiền sử bệnh tim mạch và tiểu đường, vẫn khỏe mạnh nhờ
đánh quần vợt hàng tuần, các bạn bè ông kể rằng sau khi đánh quần
vợt xong, ông vào nhà tắm bị ngã va đập trán vào vòi nước rồi bật
ngửa người ra sau va đập đầu gáy xuống đất. Các bạn đến đỡ ngồi
dậy và hỏi ông có sao không. Ông trả lời không sao, có thể tự lái xe
về nhà được. Một bạn là bác sĩ khuyên ông không nên về nhà mà phải
đến ngay bệnh viện kiểm tra đầu, vì theo kinh nghiệm của bác sĩ này,
những người bị ngã đập va đầu xuống đất đều nói không sao, đi về
nhà thì dần dần bị hôn mê rồi chết.
Ông nghe
theo lái xe đến bệnh viện nơi ông thường khám tim mạch định kỳ. Khi
vừa gặp bác sĩ để khai tên tuổi và số hồ sơ bệnh thì ông bắt đầu
có biểu hiện trả lời lạng quạng không tỉnh táo, nên không biết ông
bị té ngã, chỉ theo dõi bệnh tim mạch cho ông trong 1 tuần thấy dần
dần bệnh nhân đi vào hôn mê, nên chuyển đến bệnh viện khác có đủ máy
móc làm scan bộ đầu cho ông tại khu urgence của Hôpital Général de
Montréal. Kết qủa cho biết máu đã trào ra đầy đầu và não đã chết
không còn cứu được.
Người nhà
bàng hoàng không tin vào sự thật và không đành lòng để ông chết, mới
nhờ các bác sĩ bạn bè đến gập bác sĩ điều trị xin phép được xem
hồ sơ và hình ảnh scan, các vị bác sĩ này sau khi xem hồ sơ xong
khuyên người nhà nên chấp nhận sự thật là não đã chết để lo tang lễ
cho ông, vì hiện tại tim và phổi của ông còn hoạt động là hoàn toàn
do máy.
Người nhà
xin bác sĩ điều trị cho hoãn lại 1 tuần mới rút ống thở, và xin
phép bác sĩ cho chúng tôi được dùng phương pháp châm cứu bấm huyệt,
và được bác sĩ trưởng khoa bằng lòng, và tôi được mời đến.
Khi tôi
đến nhìn thấy bệnh nhân trên mắt bị sưng bầm đen, sau gáy có khung đỡ
bằng thạch cao ôm sát gáy và đầu để giữ đầu vừa khít không bị xê
dịch làm tổn thương não.
Người nhà
bệnh nhân giới thiệu tôi với bác sĩ trưởng khoa điều trị : Xin giới
thiệu với docteur, đây là b́ác sĩ Việt Nam mà tôi đã xin phép ông cho
được đến chữa trong 1 tuần.
Bác sĩ
điều trị nói : Ông chữa ở đâu cũng được, nhưng không được đụng đến
đầu bệnh nhăn. Nói xong bác sĩ ra khòi phòng.
Bác sĩ
nói câu này người nhà bệnh nhân lo ngại nghĩ rằng không cho đụng vào
đầu thì làm sao mà chữa.
Tôi trấn
an và nói : Không sao, cô đừng lo, đông y đau đầu chữa chân, chứ không
đụng đến đầu.
Giai
đoạn 1 : Cấp cứu phục hồi sự sống :
Bệnh nhân
này cũng có số may là hôm ca trực săn sóc ông là cô y tá VN lại biết
tôi, cô nói thầy muốn làm gì con giúp cho. Tôi nói : Tôi muốn dùng kim
châm nặn máu 10 đầu ngón chân để thông máu não, cô giúp tôi gác ngoài
phòng không cho ai vào phòng, vì các bác sĩ hay y tá cấm kỵ không cho
phép châm nặn máu, nên mỗi khi có y tá tây đầm hay bác sĩ đi qua là
phải dấu hành động châm nặn máu này, và phải lau chùi máu thủ tiêu
dấu vết.
Khi máu
ngón chân út châm nặn máu từ lúc nặn không ra máu, nặn tiếp cho ra
được máu đen, rồi nặn tiếp thật mạnh đến lúc ngón chân út chảy ra
máu đỏ loãng, thì bệnh nhân có phản ứng chống đối co chân lên.
Có 2 cách
châm nặn máu là châm Thập Tuyên là 10 điểm giữa đỉnh đầu ngón chân
là để hạ áp huyết hay còn gọi là làm giảm áp lực khí đẩy máu lên
đầu để khỏi làm vỡ thêm các mạch máu chảy trên đầu, rồi châm Thập
Nhị Tĩnh huyết theo 12 đường kinh bên góc trong các ngón chân để khí
huyết chạy thông 12 đường kinh, trong đó, ngón út là quan trọnh nhất
là đường kinh Bàng Quang thông lên não, máu trên não sẻ có lối thoát
không còn bị ứ trên đầu.
Có thể
giải thích theo động lực học, thí dụ như chúng ta cưa 1 ống thuốc
bổ, mới chỉ cưa có 1 đầu thì nước thuốc trong ống chưa chảy ra được,
phải cưa thêm đầu bên kia thì nước thuốc trong ống sẽ chảy ra hết, hay
giải thích cách khác, con người từ chân lêm đầu giống như căn nhà cao
10 tầng, tầng lầu 10 ví như cại đầu đang bị nước chảy tràn lầu 10,
mà chúng ta lên lầu 10 đề khóa ống nước là sai, nước sẽ ch̉ảy vỡ
các ống nước khác chảy xuống các tần lầu bên dưới. Cách hay nhất
là mở tất cả các ống nước tầng dưới cùng, thì nước trên lầu 10
không còn áp lực đẩy lên, nước trên lầu 10 sẽ tự động theo ống nước
tụt theo ống xuống tầng dưới.
Sau khi
châm cả Thập Tuyên, cả Thập Nhị Tĩnh huyệt 10 ngón chân và 10 ngón
tay, thì bệnh nhân có phản ứng, lúc đó tôi gọi tên bệnh nhân bảo
bệnh nhân mở mất ra, thì bệnh nhân chớp chớp mắt nhưng chưa tỉnh hẳn
để mở mắt, nhưng như vậy là sự sống đã trở lại.
Giai
đoạn 2 : Phục hồi trí nhớ :
Tôi bảo
người nhà là bệnh nhân đã có sự sống nhưng bộ não chưa hoàn toàn
tỉnh, cần phải kích thích bộ não hoạt động trong lúc bệnh nhân vẫn
còn đang nửa tỉnh nửa mê. Tôi có sẵn trong người 1 máy casette nhỏ
đang có sẵn tape nhạc Việt Nam và dây nghe đặt vào tai. Tôi gắn vào
tai bệnh nhân và dặn cô y tá cho bệnh nhân nghe suốt đêm đánh thức cho
não hoạt động sẽ mau tỉnh, rồi tôi ra về, hẹn sáng hôm sau người nhà
ghé qua nhà tôi đón tôi vào lúc 10 giờ sáng.
Tôi có
thói quen tối trước khi đi ngủ thì nằm quán tưởng suy nghĩ những công
việc mình làm trong ngày đúng hay sai, sai chỗ nào, thì tình cờ mơ
màng nhìn thấy cơ thể bệnh nhân giống như đang nằm giường 2 tầng mà
mình nằm ở tầng dưới thấy được, tôi nhéo tay tôi để biết tôi đang
tỉnh, và tôi đang nhắm mắt và đang xem màn hình nơi con mắt thứ ba,
thấy bệnh nhân rõ như đang làm scan, thấy cơ thể bệnh nhân xoay qua lật
lại đủ chiều, tôi nhìn thấy trong sọ não bệnh nhân trong suốt không
còn máu ứ, chỉ còn một vết máu bầm nhỏ ở góc phải sau gáy, còn
cột sống bị đốt thứ 3,4 hơi bị lồi.
Sáng lúc
10 giờ người nhà bệnh nhân đến đón tôi vào bệnh viện, khi tôi ngồi
vào xe, tôi nói với người nhà bệnh nhân là tôi thấy anh của ông trên
não hết máu ứ rồi.
Ông giật
mình trả lời : Làm sao thầy biết, trước khi đến đón thầy, sáng tôi
vào bệnh viện theo bác sĩ đưa anh ấy đi scan não, bác sĩ cũng nói
với tôi là lấy làm ngạc nhiên trong não hết máu ứ rồi.
Khi vào
đến bệnh viện, tôi thấy bệnh nhân tỉnh, mở mắt, máy castte gỡ ra
khỏi tai, tôi hỏi người nhà tại sao lại không cho anh ấy nghe nhạc
nữa. Tự nhiên bệnh nhân khẽ trả lời khiến ai cũng giật mình :
Nghe nhạc
Việt Nam chán bỏ mẹ, rồi lại nhắm mắt ngủ. bệnh nhân cử động được
tay bên phải, còn tay trái và 2 chân bị yếu.
Tôi muốn
chữa bệnh cho bệnh nhân theo phương pháp đánh thức tiềm thức trong
giấc ngủ bằng cách trong khi ngủ cho tai nghe tin tức radio mổi ngày,
và tôi dặn y tá và người nhà hay những người đến thăm không được
nhắc đến tai nạn hôn mê hay não chết, giống như khúc phim này bị cắt
bỏ, để bệnh nhân còn tưởng rằng hôm qua còn đang đứng trên bục giảng
để dạy các sinh viên, và hôm nay mình đang nằm bệnh viện chữa tim
mạch, không liên quan gì đến bộ não. Khi bệnh nhân mở mắt tỉnh táo
tôi đặt câu hỏi cho bệnh nhân trả lời, hôm nay ông nghe tin tức nói gì
: Bệnh nhân trả lời : Các đảng phái đang chuẩn bị tranh cử liên bang
thay thủ tướng Jean Chretien....Kết qủa là ngày thứ tư bệnh nhân vẫn
còn nói chuyện bình thường được. Trong lục các bác sĩ chuyên khoa
đến khám phổi, tim, bao tử, ruột, phân và nước tiểu, đặc biệt trong
ống nhựa dẫn nước tiểu từ niệu đạo chảy ra xuống một túi nylon
toàn nước tiểu lẫn máu đỏ đậm, bác sĩ nghi xuất huyết nội tạng,
tôi nói do máu ứ trên não chảy xuống. Ngày hôm sau bệnh nhân ho nhiều
mà không bị sốt, phổi tốt, nên bác sĩ tai mũi họng đến, dùng cây
thử đưa vàa khám họng và dùng que bông gòn móc trong họng ra máu ít
máu cục, lau sạch họng không có vết trầy sước, tôi cũng trả lời cho
bác sĩ biết máu ứ trong não chảy xuống.
Sau 1 tuần
bệnh nhân sống lại, tỉnh táo, bệnh nhân được chuyển sang khu bình
thường. Bác sĩ trưởng khoa cảm ơn và tôi nói với bác sĩ, là tôi hy
vọng chúng ta là bạn, nếu sau này có những ca hôn mê nào ông không
chữa được thì cứ gọi tôi đến giúp ông, nhưng ông nói với tôi rằng : Tôi
biết có những phương pháp khác có thể chữa khỏi bệnh này, nhưng
chúng tôi không được phép áp dụng ngoài phương pháp tây y mà chúng tôi
được học.
Giai
đoạn 3: Bệnh nhân được chuyển sang bệnh viện chuyên khoa thần kinh não.
Bệnh nhân
chụp hình não, tiêm thuốc, xét nghiệm nhiều ngày, chỉ cử động được
tay phải. Một nữ bác sĩ thần kinh đến thử về trí nhớ. Bà đưa bảng
chữ cái A,B,C và 10 con số. Bả chỉ vào chữ hỏi bệnh nhân trả lời
là chữ gì, số máy....ông tỏ vẻ bực tức qúa thở dài quay mặt đi
chỗ khác.
Tôi nói
với bà bác sĩ : Không phải là bệnh nhân không biết, ông ấy vẫn nói
chuyện được, bà cứ hỏi ông ấy tên gì, giáo sư dạy môn, gỉ , ở
trường nào, ông ấy sẽ trà lời cho bà, sau đó bà hỏi đến đâu bệnh
nhân trả lời đến đó.
Ngày hôm
sau bà bác sĩ lại đến thử trí nhớ. Bà nói : Tôi nói 3 vật, ông trả
lời xem đúng không nhé như cái bàn, cây bút, con mèo... ông trả lời
được.
Các bác
sĩ thần kinh đều ngạc nhiên vì những bệnh nhân bị tai biến thường
nói không rõ, thường không nhớ để lập lại. Bệnh nhân qua được cái
test này nên lại được chuyển phòng sang khu lo về thần kinh vận động.
Trước khi chuyển sang khu thần kinh vận động, một bác sĩ khác đến
thử trí nhớ lần chót. Bác sĩ nói : Tôi đọc tên 20 đồ vật xem ông
nhắc lại được bao nhiêu đồ vật nhé. Tôi đứng đó nghĩ rằng nếu bảo
mình lập lại thì mình không thể nào nhớ đúng và đủ được. Nhưng
bệnh nhân này có trí nhớ siêu phàm : Bệnh nhân rất khôn ngoan, nói 4,5
vật rồi hoãn binh câu giờ nói : water ! ý nói xin cho tôi uống nước,
uống xong bệnh nhân lập lại vài vật tiếp, rồi lại nói water !, rồi
tiệp tục lập lại, rồi lại nói water ! và cuối cùng nói đúng và đủ
20 đồ vật.
Giai
đoạn 4 : Khu chữa thần kinh vận động.
Khi tôi đến thăm bệnh nhân ở khu mới, thấy 2 bác
sĩ đang dùng ngón tay trỏ của mình gõ thử những điểm thần kinh vận
động, một người gõ tay bên tay phải và người kia gõ bên tay trái của
bệnh nhân. Kết qủa chỉ có bên tay phải gõ vào thì cánh tay bị giật
co lên, còn bên tay trái không nhúc nhích.
Tôi đứng chờ. Hai bác sĩ thấy tôi chờ lâu nên
nhường cho tôi chữa trước, tôi lấy máy Masimo đo khí huyết chạy qua
huyệt mà 2 bác sĩ gõ, thì khí huyết chạy bên tay phải mạnh, còn
khí huyết chạy bên tay trái yếu. Tôi vuốt 6 đường kinh tay, rồi đo lại
khí huyết thấy tăng lên, và tôi gõ vào huyệt tay bệnh nhân co giật
ngay. Sau 2-3 lần vuốt 6 đường kinh 2 tay và 2 chân, và ép cánh tay,
thì bệnh nhân được rời khỏi bệnh viện sang bệnh viện tập vật lý trị
liệu tận 2 chân.
Lúc này thân nhân bệnh nhân có thêm các thiện
nguyên viên thay nhau đến túc trực chăm sóc nuôi bệnh như Cô Ngọc chiếc
lá nhiệm mầu, Cô Mai Phương, anh Hiếu, anh Long, Thanh, Đức, và Đan.
Giai đoạn 5 : Chữa cho bệnh nhân tập đi
Cách chữa tập đi theo vật lý trị liệu chưa thấy
kết qủa, thân nhân lại mời tôi đến vuốt 6 đường kinh chân và ép gối,
rồi dắt bệnh nhân tập đi, trong 1 tuần bệnh nhân đi đứng bìng thường,
đi rất nhanh. Tôi xin phép bệnh bệnh cho bệnh nhân đi ra ngoài đường
phố chơi mỗi ngày.
Những bệnh nhân trong trung tâm vật lý trị liệu dù
đi được hay không thì trong 1 tháng cũng phải xuất viện, có nhân viên
xã hội lo tìm nơi ở cho bệnh nhân tại một trong các trung tâm như nhà
già tự chăm sóc, nhà già có nhân viên y tế, nhà già như bệnh viện
có y tá, điều dưỡng và các bác sĩ khám bệnh mỗi tuần, nhà già có
nhân viên tiếp tục tập vật lý trị liệu....
Dưới đây là các bài vuốt 6 đường kinh tay chân:
Day vuốt
huyệt, cách ép cánh tay và chân gối, thông 12 đường kinh tay chân
KCYD: 1)
Chữa bệnh chân tay tê bại liệt, đau nhức theo pp mới ít đau,kết quả nhanh
Chuyện xẩy ra cách đây 15 năm, các bác sĩ bạn bè
của bệnh nhân đang hành nghề vùng Montreal kháo nhau nói răng : Bệnh
não chết mà ông Ngọc vẫn chữa được. Hiện nay bệnh nhân vẫn sống
khỏe, dưới đây là thư cảm tạ của gia đình bệnh nhân :
CẢI TỬ HỒI
SINH
Anh
NCL. đã được Thầy Đỗ đức Ngọc, người sáng lập Phương pháp Khí Công Y Đạo Việt
Nam cứu sống sau khi bị ngã vỡ đầu rồi hôn mê bất tỉnh (coma).
Tôi là ĐhP.
em rể, được ủy nhiệm của gia đình cảm tạ Thầy Ngọc và viết đôi lời tóm tắt những
diễn tiến của việc cứu chữa:
Ngày 15
tháng 2 năm 2005, được các con của Anh L. cho biết từ hôm trước cho đến trưa
ngày trên, không thấy anh về, cả nhà điện thoại khắp nơi mới rõ anh ấy đang nằm
tại khu urgence của Hôpital Général de Montréal. Tới nơi, sau khi có kết qủa
scan, bác sĩ chuyên khoa não cho hay bệnh tình qúa nặng không thể cứu chữa được
nữa, tạm đưa bệnh nhân lên lầu 9, khu soins intensifs chỉ trong một thời gian
ngắn cho vui lòng thân nhân yêu cầu, và lúc đó người nhà chỉ còn cầu mong sao
có một sự nhiệm mầu xảy ra. Xin đa tạ Trời Phật giúp đỡ, đúng lúc đó, gia đình
chợt nhớ tới Thầy Ngọc, vội liên lạc và được Thầy chấp nhận.
Tôi đưa đón
Thầy Ngọc và chứng kiến tường tận cách chữa bệnh của Thầy. Hôm đầu, trên đường
đến nhà thương, Thầy nói trước với tôi, Thầy sử dụng hai huyệt ở hai ngón chân
út, nếu hai chân và toàn thân cử động thì bệnh nhân có cơ hội hồi phục. Đúng
như lời nói, bệnh nhân phản ứng y hệt như dự đoán. Những ngày sau đó Thầy tiếp
tục day nhiều điểm khác để giúp cơ thể tan máu bầm, đả thông kinh mạch hoạt động
bình thường, day bấm những huyệt cho bệnh nhân mở mắt, kích thích những huyệt
tim mạch và tăng cường hơi thở giúp bệnh nhân thở mạnh hơn không cần đến máy thở,
giúp tiêu hóa tốt, những điểm phục hồi thần trí, tỉnh não, và những điểm kích
thích cho tứ chi cử động linh hoạt có lợi cho việc đi đứng sau này được bình
thường không bị di chứng tê liệt.
Sự săn sóc
tận tình, bất vụ lợi của Thầy Ngọc, mỗi ngày một lần, có ngày sáng Thầy đến,
sau đó Thầy ra sân bay đi Toronto truyền dạy khí công cho lớp trên ấy, chiều về
Thầy lại vào chăm sóc bệnh nhân không hề biết mệt mỏi, nét mặt lúc nào cũng vui
vẻ, ửng hồng vì nội lực sung mãn. Nhờ vậy, bệnh nhân hồi phục nhanh chóng, được
rời khỏi khu soins intensifs ở lầu 9 lên lầu 14 dành cho những người bị chấn
thương não bộ đã tỉnh táo lại.
Ba tuần
sau, bệnh nhân rời Hôpital Général de Montréal để qua viện phục hồi tập đi.
Trong thời gian khoảng hai tháng từ ngày nhập viện đến ngày 17 tháng 4 năm
2005, bệnh nhân trí óc đã phục hồi tỉnh táo như xưa, sức khỏe mỗi ngày một khả
quan hơn hoàn toàn nhờ khí công của Thây Ngọc.
Thành qủa
thật bất ngờ, ngoài sức tưởng tượng của gia đình, bạn bè, và những người thân
trong gia đình, nên chúng tôi, dù biết không có gì có thể so sánh và đền đáp
công ơn to lớn Cải tử hồi sinh ấy, chỉ còn biết đồng lòng kính gửI tới Thầy Đỗ
đức Ngọc và gia đình Thầy lời cảm tạ và lòng biết ơn chân thành và sâu xa nhất
của chúng tôi.
Chúng tôi
cũng xin vô cùng cám ơn sự giúp đỡ, săn sóc, thăm hỏi, hổ trợ tinh thần lẫn vật
chất của bạn bè, của các bệnh viện, của toàn thể y sĩ và nhân viên, đặc biệt nhất
là nhóm thiện nguyện viên như Cô Ngọc, Cô Mai y tá, Cô Mai Phương, anh Hiếu,
anh Long, Thanh, Đức, và Đan. đã luân phiên đến chăm sóc cho Anh NCL.
Toàn thể
anh chị em gia đình N.C. cảm tạ.